Lần đầu tiên chúng mình gặp nhau là ở một buổi workshop làm gốm. Hai đứa cùng vụng về làm đổ đất sét, cười đến đỏ mặt rồi cùng nhau dọn dẹp. Hôm ấy, chẳng ai ngờ lại là khởi đầu cho một hành trình dài.
Một chiều mưa, anh đưa cho em một chiếc ô màu vàng và nói:
“Anh muốn từ hôm nay sẽ là người che mưa che nắng cho em.”
Em bật cười, nhưng tim thì đập loạn nhịp. Em gật đầu, và thế là chúng mình chính thức thuộc về nhau.
Hai năm sau, anh dẫn em quay lại xưởng gốm hôm nào. Trên bàn là một chiếc lọ gốm anh tự tay nặn, bên trong là chiếc nhẫn cầu hôn.
“Ngày xưa chúng mình bắt đầu từ một khối đất sét. Anh muốn cùng em nặn tiếp câu chuyện này đến hết đời.”
Em gật đầu, hạnh phúc đến rơi nước mắt.
Và hôm nay, chúng mình mời bạn đến chứng kiến một cột mốc mới – ngày chúng mình chính thức gọi nhau là vợ chồng.